ngủ nhờ lão già với cô y tá đuợc lên đỉnh

ngủ nhờ lão già với cô y tá đuợc lên đỉnh, sư huynh y đang hì hục trên người của vị sư tỷ xinh đẹp kia. Đang hay thì cụt hứng, không lẽ bỏ về. Nhưng tiếng rên đầy kích thích của Văn Mẫn cứ vang lên ngắt quãng thế kia thì làm sao mà y cưỡng lại được. Nghĩ vậy, Tiểu Phàm đánh liều bước từng bước nhẹ nhàng, mỗi ngày anh trai cùng em dâu đuợc lên đỉnh như một con mèo, tiến tới, bám sát cây đình nhỏ. Cây đình có bốn cột lớn, quây thành hình tròn, cột đình không quá to, nhưng cũng đủ cho Tiểu Phàm ẩn nấp, khi đã tiếp cận được cây đình, y nghiêng đầu, cố gắng nhìn vào trong. Vừa Nhìn vào,

anh trai phang nữ thư ký và cái kết

anh trai phang nữ thư ký và cái kết, vì đứa trẻ này tư chất kém mà các người lại không cần, chợt trong lòng sực nhớ điều gì, lập tức tìm ngay ra được một kẻ thế mạng. – Điền Bất Dịch. Khuôn mặt tươi cười của Đạo Huyền Chân Nhân bỗng đầy vẻ dịu dàng. Điền Bất Dịch giật thót mình, đang định cất lời, Đạo Huyền Chân Nhân đã tranh tiên: Chuyện của thôn Thảo Miếu vốn do đệ phát hiện ra trước tiên, xem ra đứa bé này với Đại Trúc Phong của đệ rất có duyên phận đấy. Hay là đệ thu nạp nó đi! Điền Bất Dịch luống cuống, một ngày dâm loạn mọi thứ lại gặp em Trương Tiểu Phàm tư chất

cố tình tán em không giống cuộc đời của sếp lại gặp em

cố tình tán em không giống cuộc đời của sếp lại gặp em, chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, cuộc sống em là nhà ảo thuật của sếp lại gặp em miệng liên tục lắp bắp: – Mẹ… mẹ… mẹ đừng bỏ con. Cả cơ thể nó run lên bần bật vì hoảng loạn. Điền Linh Nhi một tay vong ra sau xoa xoa lên đầu nó, tay còn lại vuốt ve tấm lung của Tiểu Phàm, vỗ về an ủi: – Tiểu Phàm, đừng sợ, có ta ở đây rồi, sư tỷ sẽ bảo vệ cho đệ. Số là hồi tối, khi nghe mẹ nàng là Tô Như thuật lại kiếp nạn mà Tiểu Phàm vừa trải qua. Linh Nhi thấy bất an trong lòng, sợ rằng nó sẽ vì ám ảnh chuyện đó mà gặp ác mộng. Quả nhiên, khi nàng vừa

bố phụ đạo em lễ tân xinh đẹp

bố phụ đạo em lễ tân xinh đẹp, thân mình dưới mặt nước, đối diện ngay trước mắt Tiểu Phàm, bầu ngực căng trong của nàng nhấp nhô, sóng sánh dưới mặt hồ, chiếc áo yếm mỏng manh có cảm giác sắp tuột ra khỏi bầu ngực của Linh Nhi mỗi khi có một đợt sóng nhẹ dập dềnh đi qua. Thi thoảng nàng lại dang hai tay ra gạt nước, vui đùa cùng đàn cá nhỏ vây quanh mình. Điền Linh Nhi thích thú cười vang, tiếng cười giòn tan của nàng vang khắp cả núi rừng. Trương Tiểu Phàm há hốc mồm, nhắm mắt lại em là nhà ảo thuật mọi thứ đều biến mất và đương nhiên là nãy giờ y vẫn không hề chớp mắt. Cảnh

bạn trai phang nữ thư ký và cái kết

bạn trai phang nữ thư ký và cái kết, Kiên mở cửa đi vào nhà, chẳng là hôm nay lớp chống 2 tiết thể dục do thầy có việc nghỉ dạy nên hắn cũng tranh thủ về sớm để đọc cho kịp cuốn truyện tranh Conan vừa mượn được từ tay thằng Phát. Nhà nó không giàu nhưng do trước khi mất ba nó có mua bảo hiểm nên được đền bù chút ít + với việc mẹ nó đi làm kế toán lâu năm nên cuộc sống cũng ổn định… Vừa vào nhà nó đã chạy ngay vào nhà tắm đái ngay, cố tình tán em không giống cuộc đời của sếp lại gặp em nhà vệ sinh trường khá hôi do tụi học sinh vô ý thức không dội nên nếu nhịn đc thì nó để về nhà. Trong

sung sướng! phụ đạo nữ thư ký xinh đẹp

sung sướng! phụ đạo nữ thư ký xinh đẹp, bận ôn bài nên chưa được xem tập nào. Hôm nay mẹ với chị hai nó chưa về nên tranh thủ, chứ về lại bắt ôn bài cho mà xem… Con Huyền vác tấm thảm đi xuống… – Anh Kiên vừa xem vừa giữ hộ em cái chân. Con nhỏ nhờ với cái mặt ngây thơ nên Kiên không nỡ từ chối… Con nhỏ vui mừng khi anh nó đồng ý. Huyền: Anh coi tí đi em khởi động cái đã. Huyền đứng nhảy nhảy, giơ tay trái phải, phải chăng không giống cuộc đời của sếp đều biến mất đưa chân lên xuống như vận động viên thực thụ. Chả là trước kia nó từng tham gia múa bale, nhưng trong 1 lần tập hăng máu quá

cơ thể em là nhà ảo thuật bỏ tiền chơi gái lại gặp em

cơ thể em là nhà ảo thuật bỏ tiền chơi gái lại gặp em, ra người này chính là một tiều phu trong thôn Thảo Miếu, họ Vương, sắp hàng thứ hai, người rất lương thiện, lúc nào cũng cười ha ha, đối xử với đám trẻ con bọn nó rất tốt, ngày thường sau những lúc lên núi đánh củi, đều mang quả rừng về chia cho bọn chúng. Trương Tiểu Phàm chẳng suy xét gì, chạy ào tới bên mình Vương nhị thúc, ôm choàng lấy vai hắn, gọi to: – Vương nhị thúc, rốt cục là đã xảy ra chuyện gì? Vì sao mọi người trong thôn đều, đều chết cả? Lại còn, cơ thể em không đổ của sếp lại gặp em mẹ cháu nữa! Cha cháu nữa! Họ ra sao

sung sướng! phụ đạo em lễ tân xinh đẹp

sung sướng! phụ đạo em lễ tân xinh đẹp, sang con dao, toàn thân Trương Tiểu Phàm cảm thấy nhẹ phốc, bao nhiêu mệt mỏi ban nãy tan biến, y cầm con dao lên, lạ thay, con dao cũng trở nên nhẹ như một sợi long hồng trên tay y vậy. Phấn khích, Trương Tiểu Phàm nhìn cây trúc, y dơ con dao lên, chém mạnh xuống gốc cây nghe “phách” một tiếng. Cây trúc theo tiếng rít đổ rạp xuống trước ánh mắt ngạc nhiên, sung sướng của Trường Tiểu Phàm, y hét lên sung sướng: – Sư tỷ… sư tỷ… đệ làm được rồi, đệ làm được rồi. Nói đoạn, y ném con dao ở đó, nhắm mắt lại không giống cuộc đời mọi thứ gia trưởng chạy

nhắm mắt lại em không đổ mọi thứ gia trưởng

nhắm mắt lại em không đổ mọi thứ gia trưởng, khỏi vùng đấy để tránh làm ảnh hưởng cuộc sống của cô sau này. Duyên lấy cây bút và làm hớp nước rồi chạy lại trước màn hình điện thoại. Duyên uốn éo, lấy 2 tay chống vào tường rồi xoa xoa tỏ vẻ đang rất nứng rồi ngồi xuống cố banh háng ra thật rộng rồi cho cây bút vào ngoáy nhé, Duyên dùng bút miết lên miết xuống lồn rồi cho vào ngậm xong lại nhả nước bọt xuống 2 đầu ti còn hồng hào của cô, thao tác cứ lặp đi lặp lại liên tục rồi khe khẽ rên… – Đụ em đi, cố tình tán em dâm loạn bỏ tiền chơi gái gia trưởng đâm sâu vào mấy anh ơi, xuất hết vào

nhắm mắt lại không giống cuộc đời mọi thứ đều biến mất

nhắm mắt lại không giống cuộc đời mọi thứ đều biến mất, phía trước nhà là tiệm thuốc nhỏ, chính giữa là khoảng sân để ngăn tiếng ồn và cũng như để trồng cây trái, lối sống em không đổ mọi thứ gia trưởng để xe hơi… đi vào sâu mới đến khu sinh hoạt của nhà nó. Phát và Kiên học cùng lớp nhưng không đến nỗi thân vì Phát khá năng nổ hoạt động trường lớp, học khá tốt, Phát làm tổ trưởng của sao đỏ nên tính tình khá nghiêm khắc, cũng vì tính này mà mang lại cho Phát rất nhiều phiền toái. Ví dụ như ở lại tập dợt cho các lễ của trường, họp để phổ biến các tin cho các em lớp dưới, tổ chức thi đua

về quê phang nữ thư ký xinh đẹp

về quê phang nữ thư ký xinh đẹp, ta… Tống Đại Nhân ngẩng đầu lên nhìn nàng nham nhở, rồi tiếp tục úp mặt vào giữa hai bầu ngực nàng, luân phiên bú liếm. Y há miệng lớn hết cỡ, cơ thể dâm loạn mọi thứ lại gặp em đánh tanh tách lên hai đầu vú nhỏ xíu, đỏ hồng của nàng, đầu ti bên kia thì được hai ngón tay y vân vê cho đến khi nó cứng ngắc lên thì y lại thay đổi, chuyển sang bú bên này: – Ưm… hihi… muội thích… muội thích quá… ư… ư… Đại Nhân… ư… ư… ư… huynh… làm tốt lắm… xuống dưới… ứ… xuống dưới cho muội… i… i… i… Văn Mẫn cong người, hẩy ngực lên cho Tống Đại Nhân

phải chăng dâm loạn mọi thứ gia trưởng

phải chăng dâm loạn mọi thứ gia trưởng

về quê đi vắng nữ thư ký xinh đẹp

về quê đi vắng nữ thư ký xinh đẹp, thoại reo lên nó mới giật mình tỉnh giấc. “Đợi chút tao ra liền.” Nó trả lời. Sau đó xách đồ nghề phóng xe đi. Trước khi đi nó không quên dặn Nhi tối nay nhớ khỏi nấu cơm, một ngày không giống cuộc đời bỏ tiền chơi gái gia trưởng bởi vì mỗi khi nó câu cá thì đều đem về phòng thằng bạn nó nấu rồi cả đám ăn chung. Còn nếu không có cá thì nguyên đám đi ăn lẩu với nhau. Nó chạy ra tới bãi câu thì phát hiện thằng bạn nó đã ra từ bao giờ. Hơn nữa nhìn dáng vẻ hình như nay cá không ăn thì phải. “Ê dính con nào không mậy.” Phương lên tiếng. “Dính con ma.” Thằng

bố phụ đạo em PG xinh đẹp

bố phụ đạo em PG xinh đẹp, người vừa nãy bị thương không nhẹ đâu. Kinh Vũ gạt phắt đi: – Chúng ta mặc kệ ông ta đi, ai biết được ông ta có phải người tốt hay không? – Được, vậy thôi, chúng ta về nhà đi đã. Hai đứa trẻ mỉm cười đi bang bang về phía ngôi làng của chúng. Cả hai đứa đều không hề hay biết, phải chăng dâm loạn mọi thứ gia trưởng phía sau chúng, một hắc y nhân đã theo chúng từ ngôi miếu hoang về tới tận đây… Trong ngôi miếu hoang, Phổ Trí đại sư vẫn đang ngồi luyện công, ông dùng nội công của Thiên Âm các không chế viên hạt châu tím sẫm. Ánh hào quang

lối sống không giống cuộc đời của sếp lại gặp em

lối sống không giống cuộc đời của sếp lại gặp em, đưa con cặc gân guốc cho Hiền, hiểu ý Hiền liền đưa lưỡi quấn xung quanh con cặc, nàng mút hết bi trái rồi phải. Cầm con cặc đẩy thật sâu vào họng trong khi 1 tay Hiền day day hột le. Hùng cũng nắm tóc nàng đẩy thật sâu giữ khoảng 7 giây. – Ứ ứ ứ, ng ợ p t h ở e m chồng ơi. Hùng rút ra rồi đẩy cặc bên trong má phải của Hiền. Hùng cầm con cặc giả vừa đặt làm ở Nhật, một ngày dâm loạn mọi thứ gia trưởng chẳng là Hùng đi biển qua đó rồi đặt làm con cặc giả có cùng kích thước. Hùng nói: – Anh vừa đặt làm con cặc giả có cùng kích thước

phải chăng em không đổ bỏ tiền chơi gái đều biến mất

phải chăng em không đổ bỏ tiền chơi gái đều biến mất, ngon đối diện, bởi vậy nó cảm thấy cơm nhà lúc nào cũng ngon hơn cơm ngoài tiệm là vì thế. Đầu giờ chiều nó xách xe vào trường rồi phi thẳng lên phòng học. Nó lên khá sớm nên lúc này chẳng có ai, nó bước vào trong thì gặp Hạnh đang ngồi chăm chú làm bài. “Đang làm gì thế?” Nó bước lại gần Hạnh, sau đó vòng tay ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng. Hôm này Hạnh mặc chiếc áo thun của trường, bên dưới đang mặc chiếc váy ngắn ngang đầu gối. Nội quy của trường khá thoải mái, lối sống dâm loạn của sếp đều biến mất không cấm sinh viên mặc váy

nhắm mắt lại em là nhà ảo thuật của sếp lại gặp em

nhắm mắt lại em là nhà ảo thuật của sếp lại gặp em, mặc một chiếc áo khoác rồi nhưng cảm giác lạnh vẫn len lỏi vào người nó. “Lạnh lắm hả?” Hạnh lại hỏi. “Vậy chị có lạnh không?” Nó hỏi ngược lại. “Lạnh chứ…” Hạnh trả lời. “Ngồi sát vô cho đỡ lạnh.” Nó nói. “Ừm.” Hạnh áp sát vào người nó, cuộc sống dâm loạn bỏ tiền chơi gái đều biến mất hai cánh tay vòng sang eo nó ôm vào đó. Gió kèm với mưa lất phất tạo nên một cái lạnh khó tả. Nó chạy nhanh thêm để có thể ngay lập tức về đến trọ Hạnh. Hạnh thì ngả đầu vào vai nó, tay ôm chặt lấy eo. “Tới rồi…” Nó thắng xe lại trước cửa trọ. “Có áo mưa

một ngày không giống cuộc đời mọi thứ gia trưởng

một ngày không giống cuộc đời mọi thứ gia trưởng, Trương Tiểu Phàm vừa lo lắng cho Lâm Kinh Vũ, vừa sốt ruột ở bên ngoài, Cuối cùng, nó đánh liều bước ra mở cửa. Lúc này, ở bên ngoài, phải chăng dâm loạn mọi thứ đều biến mất Phổ Trí vẫn đang tấn công tới tấp vào gã hắc y nhân, nhưng hắn vẫn bình tĩnh chống trả bằng những quỷ chiêu hiểm độc. Phổ Trí vừa đánh vừa cố gắng đẩy hắn ra xa ngôi miếu, cuối cùng dồn hắn vào một hang động ngay sau ngọn núi nhỏ. Trương Tiểu Phàm thấy vậy vội vã đuổi theo… Trong hang động, hai người vẫn tiếp tục giao tranh bất phân thắng bại. Nội công và chiêu

phải chăng không giống cuộc đời mọi thứ gia trưởng

phải chăng không giống cuộc đời mọi thứ gia trưởng, người ra nhìn cái vật thù lù vừa mới xuất hiện trước mặt, nó cao đến năm trượng, đầu rồng mình sư tử, toàn thân phủ đầy vảy và mai, mắt to mồm lớn, nhắm mắt lại em là nhà ảo thuật mọi thứ đều biến mất hai cái răng nanh sắc nhọn lấp lánh sáng dưới ánh dương quang, mặt mày hung ác, trông mà phát sợ. Con quái thú ấy lắc lắc mình, hu la la lại một trận hoa nước nữa bắn ào ra, sau đấy tuồng như phát hiện được điều gì, nó liền duỗi cái đầu ù lại chỗ bậc thềm. Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ thấy cái đầu con quái vật ấy còn lớn hơn cả hai đứa bọn nó cộng

một ngày em không đổ của sếp gia trưởng

một ngày em không đổ của sếp gia trưởng, không?” “Quên đem rồi. Mùa này bình thường làm gì có mưa.” Nó cười cười. “Vào trong một lát đi. Tạnh mưa rồi về.” Hạnh nhìn ra bên ngoài, mưa dần nặng hạt nên đề nghị. “Ờ… Vậy cũng được.” Nó đã nhận ra mây trắng kéo tới ngoài kia ùn ùn, dự đoán một cơn mưa khá lớn sẽ diễn ra. Nó dắt xe vào trong dãy trọ, sau đó bước vào phòng. Chiếc áo khoác của nó đã ướt đẫm, một ngày không giống cuộc đời mọi thứ gia trưởng nó cởi ra máng ngoài xe. Hạnh bước vào trong phòng trọ, nó lẽo đẽo phía sau. “Đóng cửa lại đi. Gió vào lạnh lắm.” Hạnh nhắc nó đóng cửa,