lén lút quản lý với cô y tá để kiếm tiền, mấy cô gái kia đã tới, Minh Nguyệt vẫn chẳng bận tâm mà ngồi đợi bất ngờ của Phương dành cho nàng. “Tén ten… Tặng em…” Từ trong tay của Phương, một đôi bông tai bằng bạc được treo lủng lẳng ở giữa hai bàn tay nó. “Đây là…” “Phượng hoàng hoa… Kiêu sa và quyền lực.” Phương khẽ nói. Chỉ vài từ đã đủ miêu tả vẻ đẹp của hai chiếc bông tai này, niềm vui sếp với cô y tá đuợc lên đỉnh không phải là một tác phẩm điêu khắc mà đây chính là một tuyệt phẩm. Minh Nguyệt ánh mắt rung động, nhìn món đồ trước mắt nàng không thể tin được món đồ này do