chính đều phê thì tôi tưởng như mình cũng sắp ra tới nơi, nhưng không được, vì đầu Quỳnh đang gối lên chỗ ấy. Lại nhớ đến Quỳnh, tôi quay sang nhìn nàng coi ngủ hay thức mà nãy giờ không động tĩnh gì. Trời ơi, mặt tôi đờ ra, tim tôi đập thình thịch như trống trận, chiếc áo trên người Quỳnh đã bung mấy chiếc nút phía trên để lộ ra cặp nhũ hoa đang phập phồng lên xuống. Cả hai tòa núi cao cứ nhấp nhô theo nhịp thở của Quỳnh làm tôi không cách nào kháng cự sự thèm muốn của mình. Tôi đưa tay khẽ chạm