một ngày em không đổ của sếp gia trưởng, không?” “Quên đem rồi. Mùa này bình thường làm gì có mưa.” Nó cười cười. “Vào trong một lát đi. Tạnh mưa rồi về.” Hạnh nhìn ra bên ngoài, mưa dần nặng hạt nên đề nghị. “Ờ… Vậy cũng được.” Nó đã nhận ra mây trắng kéo tới ngoài kia ùn ùn, dự đoán một cơn mưa khá lớn sẽ diễn ra. Nó dắt xe vào trong dãy trọ, sau đó bước vào phòng. Chiếc áo khoác của nó đã ướt đẫm, một ngày không giống cuộc đời mọi thứ gia trưởng nó cởi ra máng ngoài xe. Hạnh bước vào trong phòng trọ, nó lẽo đẽo phía sau. “Đóng cửa lại đi. Gió vào lạnh lắm.” Hạnh nhắc nó đóng cửa,