tăng ca chủ tịch với cô y tá đuợc lên đỉnh, lộng lẫy xinh xắn trong ánh đèn xanh đỏ, mỗi ngày ông chủ chén cấp dưới khiêu gợi chị nói cười rất duyên dáng nó thấy chị như một thiên thần. Chứ không phải là một con điếm gái gọi cao cấp mặt sau tăm tối của đời chị, rồi đến đoạn chị hát giọng chị trong veo ngân lên khiến nó thẫn thờ: ‘… anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy ngày vui anh ở nơi đâu… … Anh chỉ đến bên em lúc say vì hết say anh đâu ở đây… … Anh là ai đi qua chốn này… … còn em là ai trong cuộc đời anh đấy…’ Những lời hát như thấu lên từ nỗi đau chính tim chị nghẹn nghào nó